Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Mãi mãi là bao xa

Chưa bao giờ tôi thích ngôn tình Trung Quốc, chưa bao giờ. Nếu có một ngươi nào đó gợi ý tôi đọc thì chắc chắn chiếc dép tôi đang mang sẽ bay vào mặt người đó. Thế nhưng, một người bạn gửi cho tôi những trích đoạn từ một cuốn ngôn tình mang tên: " Mãi mãi là bao xa." - một cuộc đuổi tình yêu bắt giữa người đàn ông trưởng thành và một cô bé sinh viên. Tôi luôn thích " nghe" những câu chuyện về người đàn ông hy sinh và đau khổ nhiều hơn. Bởi tôi biết đơn giản, một khi người con trai đã đau khổ vì tình, nó sẽ đau hơn trăm lần nỗi đau của người con gái...


"Vì em mà trả giá bằng nỗi đau này, em mãi mãi không bao giờ biết
Hà cớ gì anh phải miễn cưỡng chính mình mà yêu mọi thứ ở em
Lặng lẽ đóng cửa lại, âm thầm đếm những giọt nước mắt của anh
Vẫn biết rằng để em rời khỏi thế giới của người ấy là không thể
Anh vẫn ngốc nghếch chờ đợi một ngày nào đó kỳ tích xuất hiện
Đến một ngày nào đó em sẽ phát hiện người thực sự yêu em một mình chịu tổn thương..."

"Anh từng cho rằng bản thân sẽ hối hận
Nhưng không ngờ lại yêu đến say đắm khôn cùng
Vì em mà rơi giọt nước mắt đầu tiên
Vì em mà thực hiện bất kỳ thay đổi nào
Cũng không đổi được sự kiên quyết của em đối với anh
Đến một ngày nào đó em sẽ phát hiện
Người thực sự yêu em một mình chịu tổn thương..."
Bởi vì, yêu em không có gì sai cả! Theo đuổi em là tự do của anh! Ngoài em ra, không ai có tư cách nói: ‘Không được!’”…. “Lăng Lăng, nhiều năm như vậy, anh yên lặng thích em, chờ đợi em, chuyện nên làm, không nên làm, anh đều làm cả. Anh chỉ đơn thuần hy vọng em hiểu rằng: Vì em, anh có thể từ bỏ bất cứ thứ gì, tiền tài, danh dự, thậm chí cả công việc mình yêu thích… anh đều có thể không cần, chỉ cần… em nguyện ý… đứng bên anh!”
 "Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng chỉ vì gặp em mà rẽ ngang"
 “ Chờ đợi là một sự đau khổ, mỗi giây mỗi phút đều chờ sự dịch chuyển của những chiếc kim, chiếc đồng hồ tưởng rằng chính xác tuyệt đối không có sai sót bao giờ bất ngờ xảy ra sự cố. Và sự chờ đợi một người chưa bao giờ gặp còn đáng buồn hơn.
Thành công và thất bại chỉ trên một đường
Kiên trì và từ bỏ cũng chỉ trong một khoảnh khắc”
" Có một loại tình yêu, không phải cháy bỏng oanh oanh liệt liệt như lửa.
Có một loại tình yêu, không có thề thốt bên nhau đến sông cạn đá mòn.
Có một loại tình yêu, giống như phiến lá dập dờn trên khe suối, không bận tâm phương hướng, chỉ nguyện thả mình trôi theo dòng nước.
Lá biết rõ bất cứ lúc nào cũng có thể bị mắc vào một phiến đá giữa dòng, nhưng vẫn hưởng thụ niềm vui chìm chìm nổi nổi trong làn nước trong."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét